ἐρεσχελία

ἐρέτης

ἐρετικός
ἐρέτης, ου ()
1 rameur, Od. 1, 280, etc. (seul. au pl.) ; Hdt. 6, 12 ; Thc. 1, 31 ; Xén. Hell. 1, 6, 19 ; fig. Dionys. (Ath. 443d) ||
2 rame, Anth. 6, 4, au plur.
Étym. ἐρέσσω.