μακραύχην

μακρηγορέω-ῶ

μακρηγορία
μακρ·ηγορέω-ῶ, parler longuement, Eschl. Sept. 1052 ; Eur. Hipp. 704, etc. ; Thc. 1, 68 ; Plut. M. 115e, etc.
Étym. μ. ἀγορεύω.