πολυάνθεμος

πολυανθής

Πολυάνθης
πολυ·ανθής, ής, ές, abondant en fleurs, Od. 14, 353 ; Hh. 18, 17 ; Mosch. 2, 59, etc. ||
E Sg. fém. πολυάνθεα, p. -εια, Nic. Th. 877.
Étym. π. ἄνθος.