πολυωπέτις

πολυωπής

πολυωπός
πολυ·ωπής, ής, ές, qui a beaucoup d’yeux ou d’ouvertures, Nic. Al. 323, 450 ; Anth. 6, 27 ||
Cp. -έστερος Nic.
Étym. π. ὤψ.