πρόσπταισις

πρόσπταισμα

προσπταίω
πρόσπταισμα, ατος (τὸ)
1 choc, heurt, Arstt. Nic. 5, 11, 8 ||
2 coup ou blessure provenant d’un choc, Th. Char. 19 ; Luc. Per. 45, etc.
Étym. προσπταίω.