προσριγόω-ῶ

πρόσριζος

προσριζόω-ῶ
πρόσ·ριζος, ος, ον :
1 qui tient à la racine, Arstt. H.A. 9, 13, 4 ||
2 avec la racine, App. 3, 15, 44 Schweigh.
Étym. π. ῥίζα.