πυριητήριον

πυριθαλπής

πυρικαής
πυρι·θαλπής, ής, ές [ῠῐ] chauffé au feu, A. Rh. 4, 926 ; Nic. Th. 40 ; Anth. 7, 742, etc.
Étym. πῦρ, θάλπω.