Δηριάδης
δηριάω-ῶΔηριάδης, ου
(ὁ)
[ᾰ] Dèriadès, anc. roi de l’Inde, Nonn.
E. Byz. ||
E Voc. -η, Nonn. D. 21, 231, etc. Gén.
-ου, E. Byz.
vo Βλαῦδος, etc. ;
épq. -αο
[ᾱ] Nonn. D. 28, 46, etc. ou
-ῆος, Nonn.
D. 14, 279,
etc. Dat. épq. -ῆϊ, Nonn. D. 17, 273, etc. ;
ou -ῃ,
Nonn. D.
21, 114, etc. Acc. -ῆα, Nonn. D. 17, 281, etc. ou
-ην, Nonn.
D. 13, 6,
etc.