ἱκοίμαν

Ἰκόνιον

ἴκριον
Ἰκόνιον, ου (τὸ) [ῐκ] Ikonion (auj. Konya) v. de Lykaonie ou de Phrygie, Xén. An. 1, 2, 19, etc. ; Mén. (Chœrob. Cram. 2, p. 206).