Ἰλίεια

Ἰλιεύς

Ἰλίκιος
Ἰλιεύς, έως [ῑλ] adj. m. d’Ilion, Lyc. 1167 ; subst. habitant d’Ilion, Xén. Hell. 3, 1, 16 ; Plut. Luc. 10, etc. ; Luc. Pisc. 38, etc.
Étym. Ἴλιον.