ὀφρύη

Ὀφρύνειον

Ὀφρύνειος
Ὀφρύνειον, mieux que Ὀφρύνιον, ου (τὸ) Ophryneion (auj. p.-ê. Erenköy) v. de Troade, Hdt. 7, 43 ; Xén. An. 7, 8, 5 ; Dém. 899, 1 ||
E Dans une inscr. att. Ὀφρύνειον, CIA. 1, 274, 1, 11 (envir. 415 av. J.-C.) v. Meisterh. p. 40.