Πανθοίδης
πανθοινείΠανθοίδης, ου
(ὁ)
I fils de Panthoos,
Il. 14, 454 ;
17, 81 ; c. à
d. :
1 Polydamas, Il. 13, 756, etc. ||
2 Euphorbos, Il. 16, 808, etc. ||
II Panthœdès,
h. Plut.
Pel. 15,
etc. ||
E Gén. épq. -αο [ᾱ] Il. 14, 454, etc. nom. dor. -ας, Eur. Rhes. 28, etc.
Étym.
patr. de Πάνθοος.