ποσί

Ποσίδειος

ποσίδεσμος
Ποσίδειος, α, ον, Soph. fr. 451 ; ion. Ποσιδήϊος, ος, ον [σῐ] de Poseidôn ; ἄλσος Π. Il. 2, 506 ; Hh. Ap. 230, bois consacré à Poseidôn ; τὸ Π. Od. 6, 266, temple de Poseidôn ||
E Dans les inscr. att. Ποσίδειος ou Ποσιδήϊος, CIA. 4, b, 373, 112 (6e siècle av. J.-C.) ; Ποσίδειον, CIA. 1, 37, 3, 80 (425 av. J.-C.) ; à côté de Ποσείδιον, CIA. 1, 40, 27 (424 av. J.-C.) ; v. Meisterh. p. 42.
Étym. Ποσειδῶν.