Τίϐερις
τιϐήνΤίϐερις, εως
(ὁ) le Tibre, fl. du
Latium, Pol. 6,
2, 25, etc. ||
E Il se décline avec th. en ε- : gén. Τιϐέρεως, Pol. 35, 2, 4 ; Str.
226, 229 ; DH.
9, 68 ; DS.
4, 21 ; dat.
Τιϐέρει, DH.
3, 45 ; avec th.
en ι- : gén. Τιϐέριος, Pol. 31, 20, 11 ;
22, 7 ; DH.
3, 25, 44, 55 ; acc. Τίϐεριν (corr. p.
Τέϐεριν) DH.
2, 55 ; avec th.
en -ιδ- : gén. Τιϐέριδος,
Pol. 6, 55, 1 ;
Str. 5, 218 ;
p. sync. Τίϐριδος, Str. 222.