Τιμάγητος

Τιμαγόρας

τιμάεις
Τιμ·αγόρας () [ῑᾰᾱ] Timagoras, h. Thgn. 1059 ; Hdt. 7, 98 ; Thc. 2, 67, etc. ; Xén. Hell. 7, 132, etc. ||
E Voc. Τιμαγόρα, Thgn. l. c. ; Plut. Artax. 22 ; gén. ion. Τιμαγόρεω, Hdt. l. c.
Étym. τιμή, ἀγορεύω.