ἀνεπιγνώστως

ἀνεπίγραφος

ἀνεπιδεής
ἀν·επίγραφος, ος, ον [ᾰφ] sans inscription ou titre, Pol. 8, 33, 6 ; DS. 1, 64 ; fig. Luc. Nec. 15, Cat. 25.
Étym. ἀν-, ἐπιγραφή.