Ἀπαισός

ἀπαΐσσω

ἀπαισχύνομαι
ἀπ·αΐσσω, par contr. ἀπᾴσσω, d’où att. ἀπᾴττω (ao. ἀπῇξα), s’élancer, Il. 21, 234 (part. ao. ἀπαΐξας [πᾰ]) ; Soph. Tr. 190 (ao. ἀπῇξα), Aj. 448 (ao. 3 pl. ἀπῇξαν), etc.