ἀπατάω-ῶ

ἀπάτερθε

ἀπατεύω
ἀπ·άτερθε, dev. une voy. ἀπάτερθεν [ᾰᾰ] adv. à l’écart, Il. 2, 587 ; Thgn. 1059 ; Pd. O. 7, 74 ; avec le gén. loin de, Il. 5, 445.
Étym. ἀπό, ἄτερθε.