ἀπόκλιτος

ἀποκλύζω

ἀπόκλυσις
ἀπο·κλύζω, effacer en lavant, Ar. Ran. 1340 ; Th. C.P. 5, 9, 6 ||
Moy. m. sign. Plat. Phædr. 243d ; DS. 4, 51.