ἀψαυστί

ἄψαυστος

ἀψεγέως
ἄ·ψαυστος, ος, ον :
I pass.
1 non touché, intact, Hdt. 8, 41 ; Anth. 5, 217, Lyc. Nonn. ||
2 qu’on ne peut toucher, sacré, Thc. 4, 97 ; App. Civ. 2, 41, 138 ||
II act. qui ne touche pas à, gén. Soph. O.R. 969 ; A. Rh. 2, 113.
Étym. ἀ, ψαύω.