ἀρχαΐζω

ἀρχαϊκός

ἀρχαϊκῶς
ἀρχαϊκός, ή, όν [χᾱῐ] antique, archaïque, suranné, Ar. Nub. 821 ; Antiph. (Ath. 143a) ; DS. 1, 86 ||
Cp. -ώτερος, Str. 19 ; Plut. M. 238c.
Étym. ἀρχαῖος.