Βαῖος

βάϊς

βαίτη
βάϊς, acc. βάϊν () feuille ou branche de palmier, Spt. 1 Macc. 13, 37 (βάϊν ἥν, correct. p. βαΐνην) ; Chærém. (Porph. Abst. 4, 7).
Étym. Orig. égypt.