βαρύτλητος

βαρυτονέω-ῶ

βαρύτονος
βαρυτονέω-ῶ, f. ήσω [ᾰῠ] prononcer avec l’accent grave, c. à d. ne frapper d’aucun accent, DH. 2, 58 ; Dysc. Pron. 356b, etc.
Étym. βαρύτονος.