δίπυλος

διπύρηνος

διπυρίτης ἄρτος
δι·πύρηνος, ος, ον [ῐῡ] à deux noyaux, d’où à double bouton (sonde de chirurgien) Gal. 3, 212 ; 4, 187 ; P. Eg. 146, 148 Briau.
Étym. δίς, πυρήν.