δηθά

δηθάκι

δῆθε
δηθάκι [ᾰῐ] adv. Opp. C. 1, 84 ; 3, 359, 402, et δηθάκις [ᾰῐ] Nic. Al. 318 ; Opp. C. 1, 27, c. le préc.