ἐχεφροσύνη

ἐχέφρων

Ἐχέφρων
ἐχέ·φρων, ων, ον, gén. ονος, sensé, sage, prudent, Il. 9, 341 ; Od. 4, 111, etc. ; Nonn. D. 16, 226, etc.
Étym. ἔχω, φρήν.