ἐκρέω

ἔκρηγμα

ἐκρήγνυμι
ἔκρηγμα, ατος (τὸ)
1 lambeau, Hpc. Art. 837 ||
2 éruption, débordement, Th. C.P. 1, 5, 2 ; d’où ravine, Pol. 12, 20, 4 ||
3 éruption cutanée, Hpc. 1211e.
Étym. ἐκρήγνυμι.