ἐκσπογγίζω

ἔκσπονδος

ἑκστάδιος
ἔκ·σπονδος, ος, ον :
1 exclu d’un traité, Thc. 3, 68 ; Xén. Hell. 5, 1, 32 ; Dém. 355, 6 ; ἔ. τῶν συνθηκῶν, Pol. 22, 13, 5, m. sign. ||
2 contraire aux clauses d’un traité, DH. 2, 72.
Étym. ἐκ, σπονδή.