ἔναντα

ἔναντι

ἐναντία
ἔναντι, adv. et prép. c. le préc. Spt. Ex. 28, 26 et 31 ; Sir. 38, 15 ; 51, 14 ; NT. Luc. 1, 8 ; Ap. 8, 21 ; avec un gén. Spt. Gen. 38, 7.
Étym. ἐν, ἀντί.