ἐνσαλπίζω

ἔνσαρκος

ἐνσαρόω-ῶ
ἔν·σαρκος, ος, ον :
1 qui consiste en chair, Porph. Abst. 1, 1 ||
2 incarné, Sib. 5, 423.
Étym. ἐν, σάρξ.