ἔνθεσις

ἔνθεσμος

ἐνθέσμως
ἔν·θεσμος, ος, ον, conforme à la loi, légal, Plut. Nic. 6 ; Spt. 3 Macc. 2, 21.
Étym. ἐν, θεσμός.