εὐμεθόδευτος

εὐμέθοδος

εὐμεθόδως
εὐ·μέθοδος, ος, ον, qui suit une bonne méthode, méthodique, Olympiod. Plat. 1 Alc. § 14 ; A. Tr. 1, 289, 11 Puschmann.
Étym. εὖ, μέθοδος.