εὐναστήρ

εὐναστήριον

εὐνάτειρα
εὐναστήριον, ου (τὸ)
1 chambre à coucher, chambre conjugale, Eschl. Pers. 160 ; Soph. Tr. 920 (au plur.) ||
2 chambre nuptiale, Eur. Or. 590.
Étym. εὐνάζω.