ἐξοιχνέω

ἐξοίχομαι

ἐξοιωνίζομαι
ἐξ·οίχομαι, sortir, Il. 6, 379, 384 ; Soph. O.C. 867 ; etc. ; fig. ἐκ τῆς γνώμης ἐξ. Ant. (Stob. 422, 31) changer d’avis.