ἱπποπῆραι

ἱπποπόλος

ἱππόπορνος
ἱππο·πόλος, ος, ον, qui s’adonne aux chevaux, qui vit à cheval, Il. 13, 4 ; 14, 227.
Étym. ἵ. -πόλος, cf. πολέω.