ὁμονοητικῶς

ὁμόνοια

Ὁμόνοια
ὁμόνοια, ας ()
1 conformité de sentiments, unanimité, union, concorde, Xén. Cyr. 5, 5, 11, etc. ; Plat. Pol. 311b, etc. ; Call. Cer. 134, etc. ||
2 la Concorde personnifiée, A. Rh. 2, 718 ; Paus. 5, 14, 9 ||
E Ion. Ὁμονοίη, A. Rh. l. c.
Étym. ὁμόνοος.