ὁμόστοιχος

ὁμόστολος

ὁμόστοργος
ὁμό·στολος, ος, ον, envoyé ensemble ou avec, Nonn. Jo. 18, 16 ; τινι, A. Rh. 2, 802 ; Nonn. Jo. 14, 69 ; avec qqn ; Soph. O.R. 212 (auj. : μονόστολον).
Étym. ὁμ. στέλλω.
ὁμό·στολος, ος, ον, vêtu de même, d’où semblable, Eschl. Suppl. 496.
Étym. ὁμ. στολή.