ὁρμάθιον

ὁρμαθός

ὁρμαθῶ
ὁρμαθός, οῦ () [] file, rangée, série de choses attachées ensemble, Od. 24, 8 ; Ar. Ran. 914, etc. ; Xén. Cyr. 6, 3, 2 ; Plat. Ion 533e, etc.
Étym. ὅρμος.