καρδοπογλύφος

κάρδοπος

κάρδος
κάρδοπος, ου ()
1 huche à pétrir le pain, Ar. Ran. 1159, etc. ; Plat. Phæd. 99b ; p. ext. tout meuble creux en bois, Hom. Ep. 15, 6 ||
2 mortier, Nic. Th. 527.