κίνυμαι

κινύρα

Κινύρας
κινύρα, ας () [ῐῠ] harpe à dix cordes, d’un son triste, Spt. Sam. 1, 10, 5, etc. ; 1 Macc. 3, 46, etc. ; Jos. A.J. 7, 12, 13.
Étym. κινυρός.