Κριτόλαος

κριτός

Κρίτος
κριτός, ή, όν :
1 trié, choisi, Il. 7, 434 ; Od. 8, 258 ||
2 choisi, supérieur, Pd. P. 4, 89, etc. ; Soph. Tr. 245, etc.
Étym. vb. de κρίνω.