λεπαῖος

λέπαργος

λέπας
λέπ·αργος, ος, ον, qui a la peau blanche, blanc, Eschl. (Arstt. H.A. 9, 49) ; Thcr. Idyl. 4, 45 ; ὁ λ. Nic. Th. 349, l’animal à peau blanche ou grise, l’âne.
Étym. λέπος, ἀργός.