Μύρτιον

μυρτίς

Μυρτίς
μυρτίς, ίδος () [ῐδ]
1 baie ou couronne de myrte, Diph. (Com. fr. 4, 413) ; Nic. Al. 355 ; Geop. 7, 20, 1, etc. ; Pol. 12, 2, 3 ||
2 c. μυρτίδανον 2, P. Eg.
Étym. μύρτος.