νευρά
νευράςνευρά, ᾶς
(ἡ) nerf,
d’où :
1 corde d’arc,
Il. 4, 125,
etc. ; Od.
21, 96, etc. ;
Pd. I.
5, 32 ; Soph.
Ph. 1005 ;
Eur. Rhes.
33 ; Xén.
An. 4, 2, 28,
etc. ||
2 corde d’instrument,
A. Aphr. Probl.
2, 72 ||
E Ion. νευρή, Hom. ll. cc. ; gén. et dat. poét. νευρῆφιν, Il. 8, 300, etc. ;
Od. 11, 607,
etc.
Étym.
cf. νεῦρον.