νῆες

νηέω-ῶ

νήθω
νηέω-ῶ (f. νηήσω, ao. ἐνήησα)
1 entasser, amonceler, acc. Il. 23, 169 ; Od. 19, 64, etc. ; A. Rh. 1, 403 ; πῦρ νηῆσαι, Od. 15, 321, construire un bûcher avec du bois entassé ||
2 p. suite, charger, acc. Il. 9, 358, etc. ||
Moy. m. sign. Il. 9, 137, 279 ; A. Rh. 1, 364 ||
E Impf. νήεον, Il. 23, 169 ; 24, 276 ; 23, 163 ; A. Rh. 1, 403 ; ao. ἐνήησα, Il. 9, 358 ; Od. 15, 322 ; 19, 64 ; A. Rh. 3, 1034. Moy. f. νηήσομαι au sens pass. Opp. H. 2, 216 ; ao. ἐνηησάμην, Il. 9, 137, 279 ; Opp. H. 4, 500, ou νηησάμην, A. Rh. 1, 364 ; Q. Sm. 5, 619.
Étym. ion. c. νέω.