ὀγδοημόριον

ὄγδοος

ὀγδώκοντα
ὄγδοος, η, ον, huitième, Il. 7, 223 ; Od. 7, 261, etc. ; Ar. Eq. 790 ; dissyll. Od. 7, 261 ; 14, 287 ||
E Dans une inscr. att. fém. ὀγδοίη, CIA. 2, 269, 6 (302 av. J.-C.) v. Meisterh. p. 45, 7.
Étym. ὀκτώ.