παιδοποιητέον

παιδοποιΐα

παιδοποιός
παιδοποιΐα, ας () procréation d’enfants, Plat. Rsp. 423e ; au plur. Plat. Rsp. 459a, etc. ; en parl. d’animaux, procréation de petits, Geop. 16, 21, 2.
Étym. παιδοποιέω.