παναοίδιμος

πανάπαλος

πανάπαστος
παν·άπαλος, ος, ον [πᾱν par nécess. prosod. au commenc. du vers, ᾰᾰ] tout à fait tendre ou délicat, Od. 13, 223.
Étym. π. ἁπαλός.