παράπτωμα
παράπτωσιςπαράπτωμα, ατος
(τὸ)
1 échec, revers,
DS. 19, 100
||
2 faute, erreur,
Spt. Ps.
18, 13, etc. ;
Pol. 9, 10, 6 ;
Lgn 36, 2
||
3 dérogation à, violation
de, Spt. Ezech.
14, 13 ; NT.
Matth. 6, 14 ;
Gal. 6, 1,
etc.
Étym.
παραπίπτω.