πεφύκω

πεφυλαγμένως

πεφυρμένως
πεφυλαγμένως [] adv.
1 avec précaution, Xén. An. 2, 4, 24 ; Isocr. 178e ; Dém. 83 fin ||
2 de manière à être sauf, Xén. Hipp. 6, 2.
Étym. φυλάσσω.